
Thế nhưng, hành trình bảo tồn và hoằng khai tín ngưỡng này chưa bao giờ dễ dàng. Và những người như chị Vũ Nhài – một người tu đạo chân thành – là minh chứng cho sự kiên định trước những thử thách của cả đời sống lẫn tâm linh.
ĐẠO MẪU – MỘT KHÔNG GIAN TÂM LINH CỦA NGƯỜI VIỆT

Đạo Mẫu là tín ngưỡng thờ Mẹ – thờ các vị Thánh linh thiêng, những người được dân gian tôn vinh vì có công giúp dân, cứu đời. Tâm điểm của tín ngưỡng là Mẫu Liễu Hạnh, cùng hệ thống Tam Phủ – Tứ Phủ gồm Mẫu Thượng Thiên, Mẫu Thượng Ngàn, Mẫu Thoải…
Khác với nhiều tôn giáo mang tính kinh viện, Đạo Mẫu gần gũi, mềm mại, gắn liền với đời sống thường nhật của người dân. Người tìm đến Đạo Mẫu không chỉ để cầu bình an mà còn để tìm sự nâng đỡ tinh thần, học cách sống thiện – sống có trước sau.
Điểm độc đáo của Đạo Mẫu là tính linh hoạt, không giáo điều. Người theo đạo tự rèn mình qua việc sống đúng tâm – làm điều thiện – đối nhân xử thế bằng đức.
LÍNH GHẾ NHÀ THÁNH – NHỮNG NGƯỜI GÁNH TRÊN MÌNH TRÁCH NHIỆM GIỮ ĐẠO
Những thanh đồng – cung văn – tín chủ là người gìn giữ nghi thức, lễ lạt, là cầu nối giữa văn hóa truyền thống và thế hệ hiện đại. Họ được ví như “người giữ lửa”, bởi nếu thiếu họ, nhiều giá trị trong tín ngưỡng bản địa có nguy cơ mai một.
Dù nắng hay mưa, dù nghèo hay khổ, những người mang căn số vẫn cố gắng duy trì nghi lễ, tổ chức hầu đồng, dâng hương, cầu quốc thái dân an. Đối với họ, đó không chỉ là tín ngưỡng, mà là bổn phận thiêng liêng.
Tuy nhiên, hành trình ấy lắm gian nan.
• Kinh sách thất lạc qua thời chiến.
• Nghi lễ truyền miệng dễ sai sót.
• Người tu đạo phải trải qua cơ hành.
• Xã hội đôi khi nhìn phiến diện vì thông tin lệch chuẩn trên mạng.
Thế nhưng họ vẫn kiên trì, vì họ tin:
“Đã là con nhà Thánh thì phải giữ Đạo.”
CÂU CHUYỆN CỦA CHỊ VŨ NHÀI – NGƯỜI PHỤ NỮ CHỌN ĐẠO ĐỂ LÀM ĐIỂM TỰA TINH THẦN

Trước khi đến với Đạo Mẫu, chị Vũ Nhài từng trải qua nhiều khủng hoảng. Những ngày tháng bế tắc chồng chất khiến chị gần như kiệt quệ cả thể xác lẫn tinh thần. Khi yếu lòng nhất, chị không có một lời động viên, không một ai giúp đỡ. Xung quanh chỉ là sự thờ ơ, đàm tiếu, thậm chí mỉa mai.
Nhưng chính trong khoảng trống ấy, chị học cách mạnh mẽ. Chị đứng dậy, chăm lo cho bản thân, cho con cái, cho gia đình. Chị sống tử tế với mọi người dù nhận lại chưa chắc bằng tình cảm đã trao.
“Cho đi hết lòng, nên sau này con không hối hận” – chị nói.
Những giấc mơ lạ, những linh cảm kéo chị về những gian thờ, những khoảnh khắc xúc động trong đền… tất cả dường như là lời gọi của Thánh Mẫu.
Và cuối cùng, chị bước vào lễ trình đồng – một bước ngoặt lớn của cuộc đời.
CƠ HÀNH – NHỮNG THỬ THÁCH MÀ NGƯỜI CÓ CĂN SỐ PHẢI ĐI QUA
Trong quá trình soi căn mở đạo, chị Vũ Nhài cũng giống nhiều thanh đồng khác:
• Mất mát tài lộc bất ngờ
• Tình duyên đứt gãy
• Sức khỏe suy sụp không rõ nguyên nhân
• Tâm trí rối loạn như có sức mạnh vô hình đang thử thách
• Khó khăn bủa vây mọi mặt
Dân gian gọi đó là “cơ hành” – thử tâm, thử tính để xem người có đủ đức làm con nhà Thánh hay không.
Nhưng thay vì sợ hãi, chị coi đó là bài học của Trên ban. Càng khó khăn, chị càng vững tin. Bởi trong lòng chị, niềm tin Đạo Mẫu đã trở thành chỗ dựa lớn nhất.
ĐẠO MẪU VÀ NHỮNG ĐỊNH KIẾN CẦN ĐƯỢC HIỂU ĐÚNG
Hiện nay, có những ý kiến từ một số người tu Phật chưa hiểu rõ Đạo Mẫu nên vô tình phán xét, tạo sự chia rẽ giữa hai tín ngưỡng. Trong khi thực tế, Đạo Phật và Đạo Mẫu tồn tại song hành hàng trăm năm, hòa vào nhau trong đời sống tâm linh người Việt.
Đạo Mẫu không đối nghịch với Đạo Phật; ngược lại, cả hai cùng hướng con người đến cái thiện, đến lòng từ bi.

Chị Vũ Nhài mong rằng:
“Thay vì phán xét, hãy học hỏi để hiểu nhau hơn. Tôn trọng tín ngưỡng bản địa cũng là tôn trọng văn hóa dân tộc.”
HOẰNG KHAI ĐẠO MẪU – HÀNH TRÌNH MÀ CHỊ CHỌN BẰNG CẢ TẤM LÒNG

Là người tu đạo chân thành, chị Vũ Nhài không muốn Đạo Mẫu bị nhìn sai hoặc bị hiểu lầm. Chị mong muốn được lan tỏa những giá trị đẹp nhất của Đạo:
• Lòng biết ơn
• Sống thiện
• Giữ phúc
• Làm việc có tâm – có đức
• Tôn trọng các bậc tiền nhân
Dù con đường này còn nhiều gian nan, chị nguyện đi đến cùng.
“Người có Đạo trong tâm thì luôn đủ sức bước tiếp” – lời chị như lời nhắc nhở cho chính mình.